Chị Trà nói: “Đó là thuận lợi về mặt vị trí địa lý thôi, một số hội viên gặp khó khăn về cuộc sống gia đình”
Suốt một ngày xúc tiếp với hội viên Hội Phụ nữ cơ sở Nhà máy Z157, tôi được nghe nhiều câu chuyện cảm động về tinh thần vượt khó vươn lên của các chị. Tiêu biểu như chị Nguyễn Thị Loan, nhân viên Tổ sơn (Phân xưởng thân xe), chồng mất đã hơn 10 năm nay. Đó là chưa kể đến việc một mình chị phải nuôi con ăn học bằng đồng lương hạn hữu.
Tuy làm việc ở nhiều bộ phận khác nhau, công việc lại tíu tít suốt ngày, thế nhưng chị em vẫn dành thời gian để tâm tư, san sẻ, động viên, đặc biệt là nắm cảnh ngộ của nhau để có biện pháp trợ giúp kịp thời.
Tôi càng thêm trân trọng các chị khi chỉ trong 2 năm trở lại đây, hội viên Hội đàn bà cơ sở Nhà máy Z157 có khá nhiều sáng kiến, cải tiến kỹ thuật được ứng dụng vào thực tế hoạt động mang lại giá trị và hiệu quả kinh tế cao.
Nổi trội là các sáng kiến, cải tiến kỹ thuật: Chắn bùn sau xe UAZ 31602 và may mới chụp trục cần số xe UAZ 31602 của chị Nguyễn Thị Trà; cải biên ly hợp xe Toyota Lancue của chị Nguyễn Thị Mai; xây dựng hệ thống danh điểm vật tư xe UAZ cho viết phiếu xuất nhập trên máy tính và xây dựng danh điểm vật tư cải biên lắp lẫn của chị Đinh Thúy Uyên; cải biên đồ gá láng má phanh tay xe UAZ và dụng cụ điều chỉnh hộp vô lăng xe UAZ 31602 của chị Lê Thị Dịu… Làm được là vậy, nhưng khi tôi hỏi về bí quyết để có được những sáng kiến, cải tiến kỹ thuật đó, hầu hết các chị đều trả lời một cách khiêm tốn và đầy chân tình: Có gì to tát đâu.
Tình cảnh khó khăn là vậy nhưng chị Loan chưa khi nào trễ nải công việc, chất lượng hoàn thành nhiệm vụ luôn ở mức khá trở lên. Bài và ảnh: TIẾN MINH. Chính bởi kết đoàn, hiểu nhau, biết cảm thông và san sớt, nên mọi phong trào, hoạt động hội của chúng tôi đều triển khai thông thạo, mang lại kết quả tích cực”. Mọi thắc mắc của chị em đều được giải quyết thỏa đáng ngay từ cấp hội, không để “phiền” đến Đảng ủy, Ban giám đốc Nhà máy.
Điều khiến tôi nhiệt huyết hơn cả là sự thấu hiểu, sẻ chia và tinh thần đoàn kết, thương yêu, đùm bọc lẫn nhau của các chị. Chúng tôi không nghĩ rằng mình tạo ra những sáng kiến, mà cứ thấy có lợi cho công việc, cho tập thể là làm thôi! Cũng như việc kết đoàn, thương yêu, giúp đỡ nhau, không chỉ lợi cho cá nhân, mà còn hữu ích rất lớn cho tập thể. Trước khi được nhà máy hỗ trợ kinh phí xây nhà đồng đội, thì những đêm trời mưa to gió lớn, chị phải căng miếng ni-lông trên đỉnh màn để tránh ướt cho các con ngủ.
Trung tá Trần Thị Oanh, Chủ tịch Hội nữ giới cơ sở Nhà máy Z157 tự hào “khoe” với chúng tôi: “Nhiều năm nay, chưa khi nào giữa các hội viên xảy ra mất kết đoàn. Bởi thế, chị em ở đây hiểu nhau, biết về tình cảnh gia đình của nhau rất rõ.
Nữ giới Xưởng cơ khí điện - Nhà máy Z157 thực hiện công đoạn sinh sản biển số xe quân sự. Nhiều chị em không chỉ vượt khó vươn lên, hoàn tất tốt nhiệm vụ mà còn phát huy sáng kiến, kiệm ước kinh phí và giảm sức lao động của nhân công”. Vừa giúp nhau trong bổ dưỡng nghiệp vụ chuyên môn, các chị vừa tìm cách hỗ trợ và đề xuất cấp trên viện trợ hội viên trong cuộc sống gia đình. Lấy cứ liệu cụ thể cho hiệu quả của việc khai triển phong trào thi đua sáng tạo, chị Oanh cho tôi xem danh sách thống kê những sáng kiến, cải tiến kỹ thuật của chị em.
“Đó là sự đoàn kết, vượt khó, thuần thục chuyên môn và giàu tính sáng tạo. Chồng chị Trà mắc bệnh hiểm nghèo. Rồi chị Trà kể cho tôi nghe từng trường hợp một. Vậy mà, chị Trà không những hoàn thành tốt nhiệm vụ mà lại có nhiều sáng kiến, được nhà máy tuyên dương, khen thưởng…”. Cùng tình cảnh với chị Loan, chồng mất sớm, chị Quản Thị Hương Giang, viên chức thống kê (Phòng Kế hoạch vật tư) phải vượt qua rất nhiều khó khăn để làm tốt nhiệm vụ chuyên môn, nuôi hai con nhỏ trưởng thành, khôn lớn… Gặp chị Nguyễn Thị Loan, tôi lại được nghe chị “kể ngược” về tình cảnh của chị Nguyễn Thị Trà: “Nỗ lực vượt khó của chị Trà là tấm gương để chúng tôi học tập.
Để khẳng định lại những lời san sớt của anh Tuấn, tôi “thăm dò” Thượng tá Hoàng Hữu Hùng, Chủ nhiệm Chính trị Nhà máy Z157: “Anh nhiệt huyết với điều gì nhất ở những nữ đồng chí của mình?”. Đến thăm Phân xưởng 2, tôi lại “kiểm chứng” lời anh Hùng bằng cách hỏi Thiếu tá QNCN Nguyễn Thị Trà, Tổ trưởng Tổ sản xuất mui-bạt-đệm: “Công tác ở một đơn vị nằm trong lòng Thủ đô, thuận tiện về nhiều mặt, chắc chị em ở đây cũng không gặp nhiều khó khăn?”.
Thật không thể kể hết sự gian truân của chị Trà trong thời kì anh ấy nằm viện điều trị.