Anh chồng cũng góp vui bằng câu chuyện của chính mình đã trải qua
Của cố kỉnh luôn làm mới mình và hướng tới những giá trị cao đẹp. Trên chuyến tàu từ Lim về Bắc Ninh để lĩnh lương. Anh khôn xiết áy náy và day dứt vì đã không trợ giúp được cô gái. Nhà văn vẫn hóm hỉnh nuối tiếc. Mua ngay một chiếc máy ảnh để làm kỷ niệm. “Giá trị mới” đã giúp nhà văn trở lại công tác. Chị siêng năng làm việc và chịu thương chịu khó học. Viết văn là một quá trình tích lũy vốn sống.
Vớ những đặc điểm ngoại hình đều giống giống hệt nhân vật của ông. Ví hồi đó. Thấy người bán báo đeo băng đỏ ở cánh tay.
Ông rất thích đọc tác phẩm của Thạch Lam. Nhà văn giật thột. Tạo được sự đồng cảm sâu sắc với Nguyễn Bản chính là tác giả của “Đỗ quyên đỏ” - Ache Min.
Tác phẩm dịch. Ngỡ nhân vật của mình từ trong truyện bước ra đời thực. Làm lại cuộc đời. Ở mỗi nhà văn. Chuyện vui là thế. Trở nên cán bộ làm công tác phát hành sách báo. Một số bạn đọc đến chỉ cho nhà văn về một cô gái và ai cũng thắc mắc có phải nhà văn viết về cô gái này không? Sự ngẫu nhiên song y như chủ định làm chính Nguyễn Bản khôn cùng bất ngờ. Nhưng khi nhắc lại kỉ niệm về dấu ấn đầu tiên trên con đường văn nghiệp.
Miệng cười rất xinh. Đến nay hơn nửa thế kỉ từ khi “Giá trị mới” xuất hiện. Năm nay chị ấy về quê mình ăn Tết lần trước tiên với chồng con”. Trong một trận càn. Xung quanh tác phẩm còn có những câu chuyện bên lề đầy huých và bất thần mà theo cách nói của Nguyễn Bản đó là “sự đời vốn đầy chuyện. Cô bị bắt rồi bị hạ nhục.
“ Giá trị mới” xuất hiện mang lại rất nhiều niềm vui cho Nguyễn Bản. Phải nằm viện. Đầy xúc cảm và để lại ấn tượng sâu sắc khó phai nhất. Khi Công an hỏi giấy tùy thân thì cô gái không có. Ở tuổi bát thập. Học tập. Nhờ những thành tích đó. Đến cuối truyện.
40 đồng một chỉ vàng). Khi gặp nhà văn. Một năm sau. Ai cũng có những lầm lỡ. Còn cô gái được nhầm lẫn là nhân vật trong truyện đó. Và nhà văn có ảnh hưởng lớn. Thấy ngờ ngợ liền mua ngay một tờ Văn học (tiền thân của Báo Văn nghệ bây chừ).
Biết đâu”. Lần trước hết xuất hiện. Chuẩn y “Giá trị mới”. Tiếng Pháp và tiếng Nga. Hai năm sau khi ra đời. Huyện Tiên Du. Nhà văn Bùi Hiển dặn viên chức khi nào Nguyễn Bản lên lấy nhuận bút mời nhà văn lên gặp. Dùng chiếc loa tôn choang choang lăng xê: “… Báo văn chương tuần này. Tôi đọc anh từ lúc còn mặc quần đùi. Tại Tòa soạn Tác phẩm mới.
Truyện ngắn đầu tay này đã được Nhà xuất bản trả hẳn 148 đồng (lúc đó. Lộ chiếc răng nanh duyên dáng đáp thay: Không anh ạ. Nguyễn Bản đã cho ra đời hàng chục hợp tuyển truyện ngắn. Nhà văn Tùng Điển giới thiệu với Nguyễn Bản một nhà văn trẻ hơn mình độ mười mấy tuổi. Trên đường đi. Hướng về những điều tốt đẹp. Trong tâm trạng ngán ngẩm cô bị xô đẩy.
Điều quan trọng là biết sửa sai. Và nhìn thấy “Giá trị mới” của ông in đầy hai trang giữa. Không cửa không nhà… thế cục. Đó là nhà văn Trần Tự ở Hải Phòng. Chân chính. Bởi cô đâu có phải là cô kĩ nữ. Môpátxăng. Bởi đó là một cô nhân viên bưu điện. Cô gái muốn xin ở nhờ cơ quan anh để sáng hôm sau đi sớm. Bắc Ninh. Riêng với Nguyễn Bản. Đủ biết khác người”. Nhưng cũng có những chuyện bi hài.
Khi nghe hai ba yêu văn chương này đang say sưa “thảo luận về những giá trị mới đây đó thường được biểu lộ như những nghiệm ngoại lai trong những phương trình cuộc sống khôn cùng phức tạp”.
Tác giả là thân phụ đang bị đình chỉ giảng dạy và đưa về cần lao thực tiễn ở hiệp tác xã Phật Tích. Sêkhôp. Và học tập những cây bút tiền bối cả trong và ngoài nước. Sa ngã. Cô gái đã siêng năng lao động. Những phút chốc của lần trước hết bao giờ cũng là những phút giây lẻ. Đặc biệt là khi được chọn in trong tuyển tập “Một cặp vợ chồng”. Nhà văn mới khéo léo# tiết lậu kín đáo cho người đọc rằng cô gái trong câu chuyện mà anh chồng kia kể lại chính là người vợ đang ngồi cạnh mình: “Anh quay lại.
Mặc dầu hai người không nói với nhau câu nào nhưng ánh mắt nhìn ông vừa trìu mến lại vừa như trách móc tác giả rằng tại sao lại viết về mình như thế.
Số mệnh cô sẽ ra sao…”. Vào khoảng giữa tháng 5/ 1960. Chính cô gái gặp đêm 30 Tết đó lại về công tác ở cơ quan anh. Ba mươi năm sau. Trong một đêm ba mươi Tết. Tạo nên thương hiệu Nguyễn Bản như “Bức tranh màu huyết thạch” (Giải thưởng trưng cầu ý kiến bạn đọc tùng san tri thức hiện tại). Tạo nên “giá trị mới” cho chính tác giả. Sau khi “Giá trị mới” ra đời.
Những nạm. Có hai nghiêm đường ngồi cùng toa với một cặp vợ chồng về quê ăn Tết. “Tầm tã mưa ơi” (Giải thưởng tập san sông Hương năm 1993)… Những sáng tác về sau này của ông tuy không còn dấu ấn của “Giá trị mới” nữa. Lão nhà văn vẫn không giấu được niềm hân hoan trong ánh mắt. “Giá trị mới” được Nhà xuất bản Ngoại văn dịch sang tiếng Anh. Trắng trẻo. Nguyễn Bản muốn gửi thông điệp về một từng lớp cần tạo những giá trị mới thật sự cho con người.
Bạn đọc sẽ gặp một cô kĩ nữ đêm ba mươi Tết. Nhà văn đã phóng tay. Ngày nay chị là một con người đáng mến. Nam Cao. Trên một chuyến tàu đêm cuối năm. Ông không ra bộ. Hiện tại là ngày nay. Điều bất ngờ xảy ra. “Ánh trăng” (Giải thưởng truyện ngắn 1991 Báo Văn nghệ). Đêm đã khuya. Mấy ngày sau. Lúc đó. Trật. Mới lạ. Sau “Giá trị mới”.
Không tạo thành kiến cho con người: “quá cố là quá khứ. Đã nhận định "đây là một ngòi bút tinh tế". Cảm xúc đó lại trở nên sống động và lúc nào cũng đầy mới lạ như thuở ban đầu. Anh gặp một cô gái rất xinh đẹp đang thủng thỉnh đi một mình.
Không tự nâng mình cao giá hơn so với cô viên chức bưu điện kia thì biết đâu….
Tính nết lại dịu dàng”. Được phát trên Đài Tiếng nói Việt Nam. Học trò lên thăm thầy. Giáo sư Đặng Thai Mai lúc đọc truyện ngắn này. Kinh nghiệm. Trần Tự đã vội vàng thốt lên: “Ôi. Với Nguyễn Bản. Nhà văn Nguyễn Bản. Khi hai người nhà nhau hơn. Cũng xinh. “Giá trị mới” xuất hiện theo đúng ý thức nhan đề tác phẩm.
Đôđê. Khi nhắc đến tác phẩm đầu tay – đứa con tinh thần trước nhất của mình. Mang phong cách riêng của Nguyễn Bản. Nhưng theo một cách cũng đầy táo tợn. “Giá trị mới” đã được đăng tải trên tờ báo của Hội Nhà văn.
Cố gắng thay đổi thế cục nhầm nhỡ của cô gái đã được đáp trả bằng một công việc lương thiện. Với ưu thế tường cả tiếng Anh và tiếng Pháp nên ông dễ dàng tiếp cận trực tiếp với tác phẩm nguyên bản nước ngoài. Nguyễn Bản bồi hồi nhớ lại. Và cũng thường mặc bộ áo xống màu đen. Chưa biết giải đáp sao. Vừa gặp tác giả “Giá trị mới”.
Lúc đang lang thang ngoài đường cho khuây khỏa trống trải cuối năm. Mừng rỡ thông báo cho thầy biết là truyện “Giá trị mới” của thầy được đọc trên mục “Đọc truyện đêm khuya” của Đài ngôn ngữ Việt Nam. “Giá trị mới” – truyện ngắn trước hết của ông sáng tác vào năm 1960 lại là lần đầu đặc biệt hơn nữa bởi tác phẩm đó đã mang lại “giá trị mới” cho chính tác giả. Anh mới đổ vỡ ra câu chuyện về thế cục cô.
Ổn định và mái ấm gia đình hạnh phúc bên người thương yêu. Vợ anh đã mỉm cười. Sau đó. Nhà văn của chúng ta đã trình làng với một loạt sáng tác đạt nhiều giải thưởng. Ông bị ốm. Nhưng là sự tổng hòa của nhiều “giá trị mới”.
Vào thời điểm năm 1960. Bất ngờ với tác giả khi xuất hiện mối nhân duyên kì lạ giữa trí tưởng tượng của nhà nghệ sĩ với chính thực tiễn. Năm 60 mà đã dám viết về điếm. Trong cuộc sống.